Ở Việt Nam, không khó để bắt gặp hình ảnh:
- Một người đi đôi giày hiệu trị giá 5–10 triệu...
- Nhưng lại để bụi bám đầy, da mốc trắng, gót tróc keo, dây sờn tua.
- Và khi được hỏi: “Sao không mang đi vệ sinh?”
→ Câu trả lời thường là:
“Chưa tới mức cần. Giày mà, đi cho mòn rồi thôi.”
Thói quen tiêu dùng của người Việt đang tồn tại một nghịch lý đáng tiếc:
Chi rất mạnh tay để mua đồ tốt – nhưng lại tiết kiệm sai chỗ khi không chăm.
1. Người Việt đang chi rất nhiều cho thời trang & giày xịn
Theo số liệu từ Statista năm 2023:
Người Việt chi trung bình gần 180 USD/năm cho giày dép
Thị trường thời trang Việt Nam đạt hơn 5 tỷ USD, tăng đều 8–10%/năm
Nhu cầu mua giày da thật, sneaker chính hãng, túi da cao cấp tăng mạnh, đặc biệt ở nhóm thu nhập khá – giới trẻ – dân văn phòng
=> Nhưng điều ngược đời là:
Rất nhiều người mua giày 4–6 triệu
Nhưng tiếc 150k vệ sinh định kỳ,
Hoặc 200k để mua một hũ xi tốt.
2. Tiết kiệm sai chỗ = tự làm hỏng đôi giày xịn
Hãy thử hình dung:
Khi khách mang giày đến Shoes Up để “cứu chữa”, câu thường nghe nhất là:
“Tôi không nghĩ nó xuống cấp nhanh vậy.”
Nhưng đến lúc đó, chi phí phục hồi đã gấp 3–4 lần phí chăm định kỳ.
3. Vì sao người Việt chưa có thói quen chăm giày?
a. Tâm lý “mua xong là xong”
Nhiều người xem giày như sản phẩm tiêu hao – dùng đến hỏng là bỏ.
→ Họ không coi việc chăm giày là một phần của hành vi tiêu dùng thông minh.
b. Thiếu kiến thức về chất liệu da – bảo quản – vệ sinh
Không biết giày da thật cần dưỡng.
Không phân biệt xi sáp – xi kem.
Không biết sneaker trắng có thể ố vàng nếu không xử lý đúng lúc.
c. Thích “mới” hơn “bền”
Thay vì giữ một đôi giày bền 5 năm, nhiều người chọn… mua mới sau mỗi năm.
→ Lãng phí – tốn kém – và gây áp lực cho môi trường.
4. Chăm giày không phải vì giày – mà vì chính bạn
Giày là vật bạn mang mỗi ngày.
Tiếp xúc trực tiếp với đất – nước – mồ hôi – môi trường.
Chăm giày:
- Là giữ gìn sức khơe đôi chân
- Là bảo vệ khoản đầu tư của chính bạn
- Là rèn một thói quen sống chỉn chu - có trách nghiệm với những gì mình sở hữu
Và quan trọng nhất:
Chăm giày là cách bạn đối xử với giá trị – chứ không phải vật chất.